Ở bài viết trước, chúng ta đã “bắt bệnh” ngành giáo dục Anh ngữ: một hệ thống đầy áp lực, ám ảnh bởi chứng chỉ và vô tình tạo ra một nỗi sợ sai lầm tê liệt, biến học viên thành những “cái kho” ngữ pháp biết đi nhưng lại không dám mở miệng giao tiếp.
Hệ thống đó đang bán một giấc mơ, nhưng lại trao cho người học một cơn ác mộng của sự phán xét.
Nhưng sẽ ra sao nếu chúng ta xây dựng một trung tâm dựa trên một triết lý hoàn toàn ngược lại?
Một nơi mà “mắc lỗi” không phải là thứ cần tránh, mà là thứ được tôn vinh? Một nơi mà câu trả lời sai lại là bước đầu tiên của một câu trả lời đúng?
Trong bài “Kê Toa” cuối cùng của series này, Jiker sẽ làm điều đó. Chúng tôi sẽ thiết kế một thương hiệu giáo dục phá vỡ mọi quy tắc, một nơi được xây dựng để giải phóng người học khỏi nỗi sợ hãi của chính họ.
Chào mừng bạn đến với Wrong. – trung tâm tiếng Anh dành cho những người dũng cảm.

Giới thiệu Wrong. – Nơi an toàn để bạn nói sai
Cái tên đã nói lên tất cả.
Tên gọi và Triết lý (Attitude)
Cái tên Wrong. (với dấu chấm dứt khoát) là một sự thách thức trực diện với nỗi ám ảnh về sự “đúng” (right) trong giáo dục truyền thống. Nó là một lời tuyên bố rằng chúng tôi không sợ sai lầm. Thực tế, chúng tôi chào đón nó.
Từ đó, “Thái độ Thương hiệu” (Brand Attitude) của Wrong. được hình thành:
“Không gian an toàn để bạn nói sai.”
Triết lý cốt lõi của chúng tôi rất đơn giản: sự lưu loát không đến từ việc thuộc lòng các quy tắc ngữ pháp. Nó đến từ việc thực hành giao tiếp hàng ngàn giờ. Và để dám thực hành, bạn cần một môi trường mà ở đó, bạn không sợ bị cười chê, không sợ bị phán xét khi mắc lỗi. Chúng tôi tin rằng, mắc lỗi một cách tự tin chính là con đường duy nhất và nhanh nhất để trở nên tốt hơn.
Tagline: “Nói sai. Nói lại. Nói hay.”
Tagline này không phải là một lời hứa hẹn sáo rỗng. Nó là một quy trình. Một quy trình 3 bước cực kỳ đơn giản, giúp phi kịch tính hóa việc học:
- Nói sai: Bình thường hóa việc mắc lỗi. Đó là bước đầu tiên, không thể tránh khỏi.
- Nói lại: Khuyến khích sự kiên trì, lặp lại và thực hành.
- Nói hay: Kết quả cuối cùng sẽ đến một cách tự nhiên thông qua quá trình đó.
Nó mang lại cho học viên một lộ trình rõ ràng và một sự cho phép để được không hoàn hảo.
“Kê Toa” Chi Tiết: Xây dựng lại trải nghiệm học từ gốc rễ
Một triết lý đột phá đòi hỏi một mô hình hoạt động đột phá. Mọi thứ tại Wrong. đều được thiết kế để phục vụ cho sự an toàn và khuyến khích sự “va chạm” ngôn ngữ.
Phương pháp: Ưu tiên sự “va chạm”, không phải sự hoàn hảo
- Không có lớp học truyền thống: Wrong. sẽ tập trung vào các CLB Giao tiếp, Workshop Tranh biện, Buổi thực hành tình huống (Role-playing). Môi trường được thiết kế để tối đa hóa thời gian nói của học viên.
- Quy tắc “Không sửa lỗi ngay lập tức”: Giáo viên của chúng tôi được huấn luyện để trở thành những người điều phối (facilitator), không phải những “cảnh sát ngữ pháp”. Họ sẽ không ngắt lời bạn chỉ vì một lỗi chia động từ. Mục tiêu là giữ cho dòng chảy giao tiếp được tiếp tục, giúp bạn xây dựng sự trôi chảy và tự tin. Việc sửa lỗi sẽ diễn ra một cách khéo léo vào cuối buổi hoặc trong những phiên 1-1.
Nhận diện: Vẻ đẹp của sự không hoàn hảo
- Hình ảnh thực tế: Website và các kênh truyền thông của Wrong. sẽ không có những tấm ảnh stock về những học viên hoàn hảo. Thay vào đó là những đoạn video ngắn, những tấm ảnh chân thật do chính học viên quay lại, ghi lại khoảnh khắc họ “vật lộn” với một từ mới, cười phá lên khi nhận ra sự ngớ ngẩn của mình, hay lần đầu tiên dám tranh luận một chủ đề khó.
- Thiết kế gần gũi: Font chữ sẽ mang hơi hướng chữ viết tay. Các ấn phẩm sẽ có nhiều hình vẽ minh họa (doodles), tạo cảm giác như một cuốn sổ tay cá nhân, thân thiện và không phán xét. Thông điệp là: “Chúng tôi cũng là con người. Chúng tôi cũng mắc lỗi. Và điều đó hoàn toàn ổn.”
Content Marketing: Xây dựng một cộng đồng không phán xét
Mục tiêu content của Wrong. không phải để “chốt sale”, mà để xây dựng một cộng đồng những người học dũng cảm.
- Trên LinkedIn – Kênh dành cho những nhà quản lý hiện đại:
- Nội dung: Đăng các bài viết sâu về “Tâm lý học của sự sợ hãi trong học tập”, “Tại sao những nhân viên dám mắc lỗi lại là những người sáng tạo nhất?”, “Cách xây dựng một văn hóa ‘an toàn để thất bại’ trong doanh nghiệp”.
- Mục tiêu: Kết nối triết lý giáo dục của Wrong. với lợi ích thực tế trong môi trường công sở, thu hút những người đi làm và các nhà quản lý tiến bộ.
- Trên Facebook – Ngôi nhà của những câu chuyện “mắc lỗi”:
- Nội dung: Xây dựng một group cộng đồng mang tên “Hội những người nói tiếng Anh sai”. Nơi các thành viên có thể thoải mái chia sẻ những câu chuyện hài hước nhất khi họ dùng sai tiếng Anh mà không sợ bị chê cười. (VD: “Hôm nay tôi đã order ‘soap’ (xà phòng) thay vì ‘soup’ (súp) ở nhà hàng”).
- Mục tiêu: Tạo ra một môi trường hỗ trợ, nơi mọi người nhận ra rằng mình không đơn độc trong hành trình mắc lỗi.
- Trên TikTok – Bình thường hóa sự sai lầm:
- Nội dung: Series video ngắn “Tôi đã nói sai câu này như thế nào?”. Chính các giáo viên (kể cả giáo viên bản ngữ) sẽ là người bắt đầu, kể về những lần họ cũng mắc lỗi ngớ ngẩn khi học một ngôn ngữ mới. Sau đó đến lượt các học viên.
- Mục tiêu: Sự gần gũi, hài hước và tính chân thật sẽ là chủ đạo, phá bỏ hình ảnh người thầy hoàn hảo và tạo ra sự kết nối thực sự.
Học một ngôn ngữ cũng giống như học đi: Bạn phải ngã trước khi có thể chạy
Hệ thống giáo dục truyền thống đang cố gắng dạy bạn cách đi mà không bao giờ bị ngã. Kết quả là rất nhiều người chọn cách không bao giờ thực sự bước đi.
Wrong. được xây dựng trên một niềm tin ngược lại. Chúng tôi khuyến khích bạn ngã. Chúng tôi sẽ ở đó để giúp bạn đứng dậy, cười cùng bạn, và cổ vũ bạn bước tiếp. Vì chúng tôi biết rằng, chỉ có thông qua những lần vấp ngã đó, bạn mới thực sự học được cách để chạy.
“Một người chưa bao giờ mắc sai lầm cũng là người chưa bao giờ thử một điều gì mới.” – Albert Einstein
Branding, trong trường hợp này, không phải là hứa hẹn một kết quả phi thường. Branding là thiết kế một quá trình học tập nhân văn, an toàn và hiệu quả. Lời hứa về “sự an toàn để được sai” đôi khi còn mạnh mẽ hơn cả “cam kết 7.0 IELTS”.
Cuối cùng, điều gì trong ngành của bạn đang khiến khách hàng “sợ hãi”?
Và liệu bạn có thể xây dựng một thương hiệu dựa trên việc mang lại cho họ “sự an toàn” không?